N than no1

P rất bất ngờ về cách n chọn để thể hiện quyết tâm của mình.
P chỉ nghĩ rằng máy hư,hết pin,rằng ngoài vùng phủ sóng… (suy nghĩ giản đơn n nhỉ?).
N tắt máy, nghĩ rằng không cách nào liên lạc và p sẽ vĩnh viễn đi ra khỏi đầu n (như một người mất tích ấy, chẳng quan tâm để làm gì cả!)
p thử nhiều cách liên lạc nhưng p không gởi mail cho n. (p không thích mình đi gõ phím để gởi mail, p viết vào jấy n ạ- p muốn một cái j đó tự tay mình viết ra, chữ xấu một tý cũng được nhưng không phải là nhờ những phím gõ đã được đặt sẵn. Một lúc nào đó, có cơ hội, p sẽ scan nó và gởi cho n sau nhé)

Giọng n chắc vẫn thế, mong là n thật khỏe mạnh để có thêm nhiều nghị lực để sống và sống thật hạnh phúc.
Nhà n bây giờ chắc không còn chán như trước, có cô n, anh n và mẹ n nữa, mọi người sẽ tụ tập lại, ra dáng một gia đình và n sẽ thấy vui hơn.
Mưa chuyển mùa, cái nóng của tp này sẽ bớt đi để n sống những ngày ít ỏi ở đây thật có ý nghĩa và không chán ghét tp quá để mà không bao giờ quay lại n nhỉ.

Đúng là sống không chỉ bằng niềm tin, đâu có ai bắt phải tin một điều gì đó mà sống đâu. Một niềm tin chỉ có ý nghĩa khi nó đi kèm với thực tế. Và để thực tế đó không còn nằm trong suy nghĩ, trong óc với trạng thái lơ lửng, mình cần thời gian chứng minh. Chắc là đúng rồi đấy, đây bắt đầu là một khoảng thời gian để mình chứng minh.
Nếu n vẫn không chia tay, lời bà thầy bói mà n đi xem quẻ sẽ ám ảnh n, không thể nào đạt tầm cao vì còn vương vấn tình cảm, và cuộc sống xa VN của n sẽ không lúc nào yên bình-ít nhất là trong tâm tưởng.
Nhưng không vì mấy thứ linh tinh đó mà n đã quyết tâm phải không?
Trong mỗi người phụ nữ có một thứ tình cảm thật to lớn, và p biết n vẫn còn tình cảm với p thật nhiều.

Nhưng…

hi
Thế cũng tốt!
N sẽ có thêm nhiều quyết tâm hơn và bớt đi một gắng nặng để sống tiếp vì thật ra mình mới chỉ yêu nhau trên lời nói, chữ viết mà đã thành vợ chồng hay gì gì đó đâu? Đó là một thứ xa xỉ vào lúc này, lúc mà p còn là một sinh viên và n thì sắp đi, chưa biết học trường nào nữa…Quá mông lung và lơ lửng giữa một thế giới hiện thực đầy đòi hỏi của vật chất, của điều kiện cần về thân thế, về bề ngoài,chức vụ…

Tin rằng (ít ra là p tin rằng):

Một mai sẽ không quên nhau.
Một ngày nào đó sẽ gặp
Một lúc nào đó sẽ coi hai chữ chia tay là mộng tưởng (vì không thể có điều đó được)

P sẽ phải lo cho mình, lo trả nợ đời, trả nợ sinh thành cho bố mẹ và tạo một thứ gì đó khả dĩ là vững chắc để n tin rằng có thể yên tâm chấp nhận cùng p xây dựng gia đình.

Mong là n sẽ cho p một cái hẹn trước lúc n đi, p có một thứ cần đưa cho n, một thứ thuộc về lời hứa cần thực hiện.
Và cũng mong n sẽ bàn giao cho p con mèo ú trước khi n đi.
N thân!


tetekh
http://my.opera.com/tetekh/blog/
(Đã ký-nhưng cóc đóng dấu)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *