Em thân yêu!
Em cho anh.mp3
Cuộc sống này dành cho mỗi con người một khoảng không để ở,một khoảng đất để sống, một khoảng trời để thở…nhưng lại cho họ một thế giới bao la ở trong tim để họ cất dấu tình cảm và nhớ nhung ở trong đó.
Mỗi sáng thức dậy,anh tự hỏi rằng mình đã và đang làm gì để có thể mở rộng khoảng không của mình chưa?đã làm gì để có một vị trí chen chúc cùng hơn 6 tỷ con người còn lại? Nhưng không vì thế mà anh muốn bằng mọi cách đè lên đầu người ta mà leo lên chiếm vị trí đâu,một khoảng không đủ nhỏ để tồn tại cùng với em bên cạnh là đủ rồi.
Em suy nghĩ về vùng miền quê anh,về tiếng nói của vùng miền ấy…em nói chuyện như một tên phát xít thực dân ấy. Em có biết tại sao có Bắc Kỳ,có Trung kỳ, Nam kỳ không? Đó là do bọn Pháp đặt lên để chia đất nước ta nhỏ ra cho chúng dễ trị. Em căn cứ vào đó làm tiêu chuẩn đạo đức mà nhận xét về con người sao em? Anh hiểu thoáng ra là trong người em lại e ngại về xuất thân gia đình của hai chúng mình,em coi nguồn gốc của anh là một vật cả-có thể không phải em bị cản mà là mẹ em cản-nên em đã có suy nghĩ ấy…
Và còn nhiều,còn nhiều điều nữa để e ngại nhưng em không nghĩ rằng bản thân anh cũng có những e ngại hay sao? Anh không phải đấu tranh mà giành lấy trọng lượng cho tiếng nói của mình. (nói thế ko phải xúi em đi chống lại gia đình e đâu nhé,em phải tự nghiệm ra cách cư xử để mà ổn định mọi chuyện đi)
anh còn một tâm nguyện chưa làm,còn một vật chưa đưa và còn một lời chưa nói,mong gặp em vào một ngày mà em thấy thoải mái nhất,ko bị gò bó trc khi em đi,mong em thu xếp!
THân!